Thủ lĩnh trẻ Hoàng Đức Minh: “Ước mơ đã không thành thì làm gì chẳng được”
Giấc mơ không thành, tôi trở thành con người tự do. Thoải mái làm những thứ mình thích, thử hết cái này đến cái khác. Từ môi trường lại đến giới trẻ, minh bạch, LGBT, quyền con người, chủ nghĩa tự do…
Người ta vẫn thường gọi Hoàng Đức Minh là Minh “môi trường”, một phần là bởi Minh được mệnh danh là chàng trai của những sự kiện môi trường thế giới. Với những đóng góp trong lĩnh vực môi trường, Minh được chọn là đại biểu tham gia Hội nghị thượng đỉnh chống biến đổi khí hậu toàn cầu tại Copenhagen cuối năm 2009.
Sinh năm 1990, Minh được biết đến như là thủ lĩnh trẻ tuổi nhất về môi trường của Việt Nam hiện nay, là người sáng lập tổ chức Hành động vì Tương lai (A4F), nổi tiếng với chiến dịch “Tử tế là”. Với chí hướng bảo vệ môi trường, A4F đã tham gia, khởi xướng rất nhiều chiến dịch như “Tôi ghét nylon“, ” 6.700 người vì 6.700 cây xanh “, hay “Save Sơn Đoòng“.
Xuất hiện tại Diễn đàn Thế hệ Trẻ Forbes Under 30 Summit, Minh thực sự đã gây ấn tượng bởi những chia sẻ chân thật, thẳng thắn, không kiểu cách, màu mè, và rất nhiều lời khen đã được dành cho cái tên Hoàng Đức Minh…
Hoàng Đức Minh: Diễn đàn hôm đó có lẽ mọi người bị bất ngờ nên có ấn tượng sâu sắc, thực ra những điều ấy nhiều khi lại không mới mẻ lắm với những người làm trong lĩnh vực phát triển chẳng hạn.
Có một vấn đề khiến tôi suy nghĩ nhiều, đó là vai trò của những người nổi tiếng và báo chí. Truyền thông đóng vai trò rất quan trọng trong việc tạo nên sự nổi tiếng của một ai đó. Nhiều khi cách đơn giản nhất để một người bị ghét là khen họ thật nhiều, khen đến mức người đọc phản cảm hay đố kị với họ.
Sự kỳ vọng của công chúng rất đáng sợ, họ trao trách nhiệm “trở thành tấm gương tốt” lên trên những nhân vật nổi tiếng, biến họ trở thành “con rối của công chúng”. Nếu phải sống theo ý người khác như vậy, thà không nổi tiếng còn hơn.
Nói chung sống thật không dễ, chống lại các định kiến của xã hội và của chính bản thân mình là cả một quá trình nỗ lực.
Trong một tâm sự gần đây, Minh có nhắc đến dự định rất thú vị là cưỡi ngựa đi dọc đất nước Việt Nam để kêu gọi sự ủng hộ cho một dự án mới về cộng đồng?
Đúng vậy, chuyến đi là một phần của một kế hoạch mang tên “Wake It Up”, một kế hoạch mà tôi tin là rất thú vị và hấp dẫn.
Wake It Up bao gồm một cuộc tìm kiếm những ý tưởng, những dự án, những con người có thể mang lại cảm hứng, động lực cho cộng đồng. Đó có thể là một dự án xã hội, một lớp học, một công trình nghiên cứu, một sản phẩm công nghệ, một dự án nghệ thuật … Qua cuộc tìm kiếm này chúng tôi muốn người Việt kết nối với nhau nhiều hơn, cùng nhau góp sức biến những điều kỳ diệu thành sự thật.
Bên cạnh đó là một website tại địa chỉ “WakeItUp.net” được thiết kế như một công cụ, khiến cho bất cứ ai cũng có thể dễ dàng trình bày và chia sẻ dự án của họ, kêu gọi người tham gia cũng như nhận sự ủng hộ của cộng đồng.
Hành trình “Wake It Up” là một chuyến đi xuyên Việt bằng ngựa, một chuyến đi để thực hiện mong ước của tôi, cũng là một chuyến đi để lắng nghe những giấc mơ của người Việt.
“Ước mơ của bạn là gì?”
Tôi sẽ kể cho bạn nghe về hành trình của mình trên WakeItUp.net. Chuyến đi cũng nhằm mục đích gây quỹ cho sự phát triển của WakeItUp.net
Để thực hiện được kế hoạch của mình, Minh lấy động lực từ đâu vậy?
Động lực của tôi khá khó có thể gọi tên, nó chủ yếu bắt đầu từ 2 yếu tố: sự thất bại ở trong trường học, và sự thất bại của giấc mơ.
Tôi học rất kém, suốt 12 năm phổ thông học hành đì đẹt, toàn bị học lệch, năm được môn này, năm khá môn khác. Lúc nào cũng đứng ở top cuối của lớp, sự thực điều đó đã tạo nên một cảm giác áp lực, cảm giác thất bại to lớn cho tôi suốt những năm tháng trong trường học, và cả đại học sau này.
Trong khi việc học là những tháng ngày mệt mỏi, công việc tình nguyện từ năm lớp 6 lại khiến tôi cảm thấy giá trị của mình. Tôi thấy thoải mái với việc giúp đỡ người khác, làm điều có ích cho xã hội. Tôi cảm thấy thoải mái khi tham gia vào việc lên kế hoạch, thiết kế nội dung hay tổ chức một sự kiện.
Nhiều người lầm tưởng tôi có niềm đam mê với môi trường, một phần vì các báo cũng hay tung hô như vậy. Sự thực thì tôi chỉ là người yêu thiên nhiên như hàng tỷ người khác trên trái đất này. Tôi chưa thấy ai là không thích cây xanh, biển xanh, hít thở không khí trong lành cả.
Lý do khiến tôi trở thành một người hoạt động trong lĩnh vực này chủ yếu là vì bố tôi. Các bài báo mà ông đề nghị tôi giúp ông sửa chữa nhằm tăng khả năng văn học của tôi đã khiến tôi có kiến thức về lĩnh vực này sâu sắc hơn bạn bè cùng lứa từ khá sớm. Thế nên khi quyết định lựa chọn một chủ để mà tôi theo đuổi, tôi đã chẳng đắn đo gì khi chọn ngay Biến đổi khí hậu.
Một yếu tố nữa hình thành nên con người tôi là bởi việc bị ám ảnh bởi cái chết. Ám ảnh về cái chết khiến tôi chỉ chăm chăm ước mơ sáng chế ra trường sinh bất tử. Đến khi thi trượt khoa Sinh, ước mơ không thành, tôi tự nhủ “Ước mơ đã không thành thì làm gì chẳng được”.
Giống như tỷ phú Richard Branson đã từng nói rằng, “Kệ nó, Cứ làm thôi”. Phải chăng đối với Minh, chẳng cần phải có một ước mơ để có thể thành công?
Có một đam mê là điều tốt, bạn trả lời được câu hỏi “Why are you here?”. Nhưng đam mê không phải là cách duy nhất để thành công – theo nghĩa là trở thành 1 con người hạnh phúc.
Liệu không yêu thích một thứ gì đó kinh khủng thì không thể hạnh phúc được? Đôi khi, có một ước mơ, nhất là khi có ước mơ quá sớm chỉ làm giới hạn con đường và lựa chọn của bạn. Giống như việc cứ đam mê tạo ra thuốc trường sinh bất lão đã khiến tôi mài mòn 8 năm phổ thông của mình nghiên cứu về sinh học để rồi bỏ lỡ biết bao điều thú vị và hay ho khác.
…………………………..
Theo Thái Nam
(Nguồn: Tri thức trẻ)