Andrew Laming: Tại Sao Đào Tạo Thấu Cảm Lại Không Hiệu Quả
Tác giả: , Senior Lecturer, Human Resource Management, UNSW Canberra,
Người dịch: Phan Thị Đông Hoài-GV Trường Đại Học Hoa Sen (HSU)
Khi thành viên Nghị sĩ Liên bang liên tục bị cáo buộc về các vấn đề quấy rối và lạm dụng, một trong những phản hồi từ các nhà lãnh đạo cao cấp nhất của chúng tôi là việc đào tạo về sự thấu cảm (empathy).
Những chương trình này nhằm giúp mọi người hiểu thế giới quan của người khác.
Cuối tuần qua, Thủ tướng Scott Morrison đã ra lệnh cho nghị sĩ Andrew Laming của Liên bang hiện đang bị cáo buộc, thực hiện một khóa học riêng về sự thấu cảm. Morrison đã nói với các phóng viên
Tôi hy vọng rằng […] sẽ nhận thấy sự thay đổi tích cực trong cách ứng xử của anh ta.
Động thái này theo sau lời xin lỗi của Laming về việc quấy rối hai người phụ nữ trên mang và sau đó lại thú nhận rằng anh ta đã không biết xin lỗi cho điều gì. Ngay sau thông báo của Morrison, Phó thủ tướng Michael McCormack cho biết ông sẽ yêu cầu Đảng của ông cũng phải tham gia khóa đào tạo về sự thấu cảm.
Nếu chúng ta có thể […] thực sự học một số lời khuyên nhằm không chỉ hứơng dẫn chúng ta trở nên tốt hơn với chính bản thân, mà còn kêu gọi những người khác thực hiện điều đó, nên tôi nghĩ đó là một điều tốt đẹp.
Nhiều người, bao gồm các nghị sĩ phe đối lập, những người ủng hộ phụ nữ và các nhà tâm lý-ngay lập tức đã có những phản ứng hoài nghi. Tóm lại, nếu một ai đó cần tham gia khóa học để biết cách thấu cảm, chắc chắn sẽ bỏ qua một vài điều cơ bản mà không rõ có thể khắc phục được theo thời lương của chương trình hay không?
Vấn đề trong đào tạo thấu cảm
Mọi người có quyền nghi ngờ về chương trình đào tạo thấu cảm – chương trình có tất cả những phương pháp của hoạt động ngắn hạn về nguồn nhân lực.
Điều tương tự có thể được ghi nhận qua việc giới thiệu về khóa đào tạo về định kiến vô thức cách đây vài năm. Không có giải pháp dễ dàng và nhanh chóng- hoặc thậm chí là một sự trợ giúp đáng kể – khi nói đến tình trạng phân biệt đối xử và quấy rối.
Các nhà nghiên cứu phát hiện ra việc yêu cầu tất cả nhân viên tham gia khóa đào tạo bắt buộc như đào tạo về tính đa dạng hoặc đào tạo về quấy rối tình dục có thể phản tác dụng. Khi niềm tin bị “ép buộc”, con người sẽ có khuynh hướng chống đối và những gì họ đang tin tưởng sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Thêm vào đó, các chương trình đào tạo nhằm nâng cao nhận thức về bình đẳng giới và phân biệt đối xử thường được các nhà tuyển dụng coi là biện pháp cải thiện tốt nhất. Nghiêm trọng hơn, đó là bị sự trừng phạt, điều này cũng có thể dẫn đến sự chống đối từ những người tham gia. Khóa đào tạo về sự thấu cảm dành cho Laming chắc chắn sẽ được thực hiện trong tòa nhà này – anh ta đã bị phát hiện quấy rối phụ nữ, vì vậy bây giờ anh ta phải bị trừng phạt bằng cách tham gia một khóa học.
Tương tự, các nghiên cứu đã cho thấy việc đào tạo về quấy rối tình dục nếu thực hiện chỉ một lần sẽ không hiệu quả mà còn làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Các nhà nghiên cứu Mỹ phát hiện những người đàn ông bị ép tham gia khóa đào tạo quấy rối tình dục trở nên phòng thủ và phản kháng lại việc học. Nhưng tệ hơn thế, sự phản kháng của nam giới dẫn đến hậu quả họ đổ lỗi cho nạn nhân và cho rằng tất cả phụ nữ đang đưa ra những cáo buộc không đúng về hành vi quấy rối tình dục.
Qua đó, những kết quả nghiên cứu đã thể hiện rõ ràng. Chương trình đào tạo đa dạng và quấy rối tình dục, bắt buộc tham gia chỉ một lần không mang lại hiệu quả. Trong khi đó, có rất ít dữ liệu về sự thành công của các chương trình thấu cảm cho đến thời điểm này, những nghiên cứu trước đây cũng không đưa ra dấu hiệu nào cho thấy chương trình đào tạo đã đem lại hiệu quả.
Những gì thực sự đem lại tác dụng?
Tuy nhiên, không hẳn tất cả là những thông tin không vui đối với những người tổ chức khóa học về sự thấu cảm. Việc đào tạo mang tính tự nguyện thành công hơn vì những người này thật sự sẵn sàng học hỏi và quan tâm đến bình đẳng giới cũng như loại trừ tệ nạn quấy rối tình dục. Nghiên cứu cũng cho thấy chúng ta có giáo dục về sự thấu cảm, nhưng đối tượng tham gia khóa học phải sẵn sàng thay đổi.
Điều gì dẫn đến việc loại bỏ quấy rối tình dục trong khi các chương trình đào tạo bắt buộc lại có những hạn chế về tính hiệu quả? Chắc chắn là chúng tôi không cần thêm bất kỳ đề xuất nào khiển Quốc hội liên bang cũng như toàn xã hội chúng ta cần phải thay đổi.
Đầu tháng này, hàng chục nghìn người Úc đã xuống đường, kêu gọi thay đổi tại quốc hội và hơn thế nữa. James Ross / AAP
Như Tiến sĩ Meraiah Foley và tôi đã từng tranh luận trước đây về những điều cần thực hiện cho việc đào tạo trở nên hiệu quả.
Thứ nhất, cần phải bổ sung các giải pháp hành động rõ ràng như đặt các mục tiêu tăng sự tham gia của phụ nữ trong vai trò lãnh đạo. Đây là lý do tại sao việc quay lại cuộc tranh luận về chỉ tiêu số lượng trong Đảng Tự do lại rất quan trọng.
Thứ hai, việc đào tạo cần dẫn đến những cấu trúc mới và trách nhiệm giải trình mới về hành vi ứng xử. Điều này có thể đạt được bởi những người tham gia khóa học khi họ xác định rõ những hành vi cần thiết để có thể gia tăng sự bình đẳng nơi làm việc. Ví dụ, những hành động đơn giản như đảm bảo cho việc phụ nữ tham gia bình đẳng các cuộc họp và luôn đánh giá cao những ý kiến của họ.
Sau đó, những người tham gia khóa học ghi nhận khi thực hiện những hành vi đó và thảo luận về sự tiến bộ với những điều hành viên. Họ tiếp tục phản ánh, hành động, và sau đó chia sẻ kinh nghiệm và xác định các chiến lược thành công.
Thứ ba, để phát triển bình đẳng giới tại nơi làm việc, quá trình thay đổi hành vi đang diễn ra cần được bổ sung với thay đổi mang tính tổ chức có hệ thống. Như tôi đã viết ở phần khác, các nhà nghiên cứu yêu cầu các tổ chức nên áp dụng các chương trình nghị sự ngắn hạn và dài hạn để có thể đạt được những thành công nhỏ và tức thời, trong khi những chuyển đổi sâu sắc hơn vẫn xảy ra. Sự thay đổi về cơ cấu bắt đầu bằng việc kiểm tra các quy trình và chính sách nguồn nhân lực để phát hiện những định kiến giới và phân biệt đối xử về giới. Chắc chắn Kate Jenkins sẽ thực hiện nhiệm vụ như vậy trong quá trình xem xét lại văn hóa làm việc tại nhà quốc hội.
Chúng ta cần sự thay đổi rõ rệt hơn
Tuy nhiên, việc kiểm tra quy trình và những chính sách là chưa đủ. Sự thay đổi ngôn ngữ và các biểu tượng khác trong các tổ chức cũng là một phần quan trọng của việc thay đổi văn hóa để gắn kết với hình ảnh bình đẳng giới. Ví dụ, đảm bảo các phòng họp được đặt theo tên và chân dung phụ nữ – cũng như nam giới – tô điểm trên tường để gửi đi một thông điệp tinh tế nhưng mạnh mẽ rằng không gian cũng thuộc về phụ nữ.
Sự thay đổi cách làm việc, những nghi thức và những vật dụng của Tòa nhà Quốc hội sẽ góp phần thay đổi văn hóa.
Sự thay đổi mang tính cơ cấu và hệ thống để đạt được bình đẳng giới còn chậm. Mặc dù việc yêu cầu các chính trị gia hiện chưa sẵn sàng cho việc tham gia các khóa đào tạo nhưng có vẻ là bước đầu tiên không thể tránh khỏi, nhưng đó không phải là là vấn để chủ yếu mà chúng ta cần tập trung quan tâm.
Nguồn:
Source:
This article is republished from under a Creative Commons license.